Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Video Nổi bật

“Cầm tay nhau đi anh/ Tơ trời quá mong manh”

Đây là lần thứ 4, 5, hay 6 hay 7 gì đó mình đi Cần Giờ. Một lần đi với X. Lần khác đi với X, N và em trai của X. Lần khác nữa… Không nhớ rõ. Và hôm nay là với X, Đ, chị P và em trai X. Chẳng đứa nào mở miệng hỏi đi làm gì. Rõ ràng đứa nào cũng biết đi chẳng hiểu để làm gì. Rồi vẫn cứ hẹn hò như vậy.  Mấy đứa lang thang những con đường nắng thật nắng rồi lại chẳng biết đi đâu. Đứa này hỏi đứa kia nhớ quán nước mía mát mát lần trước không, vô nằm võng cho đã rồi đi ăn. Mỗi đứa một võng, một điện thoại rồi đu đưa cùng gió biển và bụi xe du khách thổi vào. Xong thủ tục ăn uống rồi cùng nhau băng qua một cánh rừng đước, 5-7 cây cầu, một con sông để trở về thành phố.  Cũng hẹn hò với B ở một quán quen của B. Mình đến quán lần thứ hai. Câu hỏi lớn khi mình đến quán lần đầu là quán bán vầy có lời không? Đêm đó cả quán có mình, B và vài ba khách nữa. B nói khách đến quán chủ yếu là khách quen. B cũng là khách quen của quán. B biết một bạn nhân viên từ lâu lắm rồi. B đến vì quán có rút thăm may

Bài đăng mới nhất

MỘT NGƯỜI VỪA QUA ĐỜI

NÓI VỀ CHÚNG TÔI

Buồn muốn khóc

"Thí dụ bây giờ tôi phải đi..." (*)

'và cao tiếng hát cho cơn ưu phiền tan' (*)

Anh sẽ khóc trong buổi đầu niên học (*)

Ngày tháng xanh xao vì thương tổn (*)

Hãy kể rất thầm cho anh nghe về tình yêu của Ánh (*)